NGẮM QUỲNH
Lặng ngắm hoa quỳnh nở dưới trăngLòng dâng ngây ngất ví cho bằngHương thơm ngào ngạt bay theo gióCánh muốt tinh khôi phủ áng vănThi sĩ ngỡ ngàng quên cả họaChim đêm mê mẩn chẳng cần sănHoa tươi quyến rũ trong đêm vắngTRỘM TRĂNGKhoe sắc dâng hương với chị hằngBình nguyenĐêm buồn thơ thẩn nhớ nàng trăngNỗi nhớ trào tuôn lở đất bằngChót vót đầu non treo chữ nghĩaMênh mang dưới bể trải thơ vănÂm, vần... tuột cán dao đồ tểTứ, ý... chui nòng súng thợ sănĐợi lính nhà trời đi ngủ sớmTường leo, đột nhập chốn cung Hằng…Phan HòaPHẠTDám giỡn buông lơi với cả trăngTội kia lớn lắm ví sao bằngĐừng trêu tiên nữ nơi cung QuảngChớ ghẹo hồng nhan chốn luận vănNhắc nhở ngàn đời cho hậu thếKhuyên răn vạn kiếp với phường sănRong chơi phải nhớ lời tiên tổCẩn thận đừng vương với chị Hằng./BinhnguyenMỘNG THIÊN THAINgẫm nghĩ cuộc đời tựa lá rơiƯớc sao có chiếc được về trời,Phiêu diêu bến Nguyệt, bềnh bềnh nổiLướt thướt cung Trăng, nhẹ nhẹ vờiHỏi cưới chị Hằng xây hạnh phúcMua nhà anh Cuội dựng cơ ngơi,Đang mơ vào giấc ngon lành thếTỉnh mộng bên giường một tiếng rơi...Phan HòaMỘNGVương mang hạnh phúc nhẹ như rơiTìm kiếm quanh năm khó quá trờiBến Nguyệt trêu Hằng thơ viễn tưởngCung trăng gặp Cuội chuyện xa vờiDặn lòng về biển xây duyên mớiQuyết chí lên non dựng chỗ ngơiMộng lớn đang say chợt tỉnh giấcBên đàng lá rụng nhẹ rơi rơiBinhnguyen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét